30.000 VNĐ
Oxford Read and Discover Level 1-6 chứa tất cả 6 cấp độ gồm rất nhiều quyển sách (được chuyển thành PDF) và trọn bộ Audio CD được chuyển thành MP3 để bạn dễ dàng học nghe tiếng anh trên các thiết bị khác nhau.
- Bạn gặp khó khăn trong việc nghe tiếng Anh?
- Từ vựng tiếng Anh của bạn rất khá nhưng không thể theo kịp tốc độ nói của người đối diện khi giao tiếp?
- Bạn muốn cải thiện khả năng nghe ngay lập tức?
- Bạn muốn có một giải pháp nào đó để từng bước nâng cáo kỹ năng nghe của mình?
- Bạn muốn có bộ tài liều đầy đủ, khoa học về kiến thức, thú vị trong cách trình bày, phong phú về nội dung, đa dạng về tình huống?
- Bạn muốn luyện kỹ năng nghe tiếng Anh mọi lúc, mọi nơi, đơn giản và hiệu quả?
Nếu bạn đang có một trong những ý định trên thì hay mua ngay bộ sưu tập Oxford Read and Discover này về nhé. Đây là DVD chứa tất cả 6 cấp độ gồm rất nhiều quyển sách (được chuyển thành PDF) và trọn bộ Audio CD được chuyển thành MP3 để bạn dễ dàng học trên các thiết bị khác nhau.
Phần sách (PDf) được trình bày một cách khoa học, minh họa bằng những hình ảnh sinh động, bắt mắt và cực kỳ thú vị (có thể in ra giấy được). Phần Audio CD được đọc bởi những người chuyên nghiệp, có dọng đọc hay, truyền cảm nên khi kết hợp ebook và Mp3 sẽ khiến cho việc luyện kỹ năng nghe tiếng Anh của bạn trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết.
Nhà xuất bản: Oxford University Press
Tác giả: Oxford Team
Thể loại: Đĩa DVD (PDF, MP3)
Định dạng: PDF, MP3
Màu sắc: Ebook màu
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Năm xuất bản: 2013
Khi quý khách cần tư vấn hoặc đặt hàng, xin hãy liên hệ với chúng tôi theo
thông tin sau:
Nhân
viên Tư vấn và Bán hàng: Dương Trọng Hiếu
Điện thoại:
0973.422.364 (24/7) -
08.54.033.798 (giờ hành chính)
Email: dathang@sachvang.vn hoặc thongbao@sachvang.org
Little Red Riding Hood (Part 2)
She was surprised to find the cottage-door standing open, and when she went into the room, she had such a strange feeling that she said to herself: 'Oh dear! how uneasy I feel today, and at other times I like being with grandmother so much.' She called out: 'Good morning,' but received no answer; so she went to the bed and drew back the curtains. There lay her grandmother with her cap pulled far over her face, and looking very strange.
'Oh! grandmother,' she said, 'what big ears you have!'
'All the better to hear you with, my child,' was the reply.
'But, grandmother, what big eyes you have!' she said.
'All the better to see you with, my dear.'
'But, grandmother, what large hands you have!'
'All the better to hug you with.'
'Oh! but, grandmother, what a terrible big mouth you have!'
'All the better to eat you with!'
And scarcely had the wolf said this, than with one bound he was out of bed and swallowed up Red Riding Hood.
When the wolf had appeased his appetite, he lay down again in the bed, fell asleep and began to snore very loud.
The huntsman was just passing the house, and thought to himself: 'How the old woman is snoring! I must just see if she wants anything.' So he went into the room, and when he came to the bed, he saw that the wolf was lying in it.
'Do I find you here, you old sinner!' said he. 'I have long sought you!' But just as he was going to fire at him, it occurred to him that the wolf might have devoured the grandmother, and that she might still be saved, so he did not fire, but took a pair of scissors, and began to cut open the stomach of the sleeping wolf. The little red riding hood and her grandmother were saved.
In front of the house was a great stone trough, so she said to the child: 'Take the pail, Red Riding Hood; I made some sausages yesterday, so carry the water in which I boiled them to the trough.'
Red Riding Hood carried until the great trough was quite full. Then the smell of the sausages reached the wolf, and he sniffed and peeped down, and at last stretched out his neck so far that he could no longer keep his footing and began to slip, and slipped down from the roof straight into the great trough, and was drowned. But Red Riding Hood went joyously home, and no one ever did anything to harm her again.
By Brothers Grimm
Cô bé choàng khăn đỏ (Phần 2)
Cô ngạc nhiên khi thấy cửa nhà mở, khi bước vào nhà, cô có một cảm giác gì đó vô cùng kỳ lạ, cô tự nhủ: 'Ôi trời! hôm nay mình cảm thấy khó chịu làm sao, để lúc khác mình ở với bà lâu hơn.' Cô nói to: 'Chào buổi sáng,' nhưng không có tiếng trả lời; vì vậy cô bước đến giường bà, kéo rèm cửa lên. Bà ngoại cô nằm trên giường với chiếc mũ to sụp, che kín gần hết gương mặt bà, trông quả thực là vô cùng lạ lùng.
'Ôi! bà,' cô bé quàng khăn đỏ nói, 'sao tai bà dài thế!'
'Tai bà dài để nghe rõ lời cháu, cháu của bà,' câu trả lời của con sói.
'Nhưng, bà ơi, mắt bà sao to thế!' cô bé quàng khăn đỏ hỏi tiếp.
'Mắt bà to để bà nhìn cháu được rõ hơn!"
'Nhưng, bà ơi, sao tay bà lớn thế!'
'Tay bà to để bà ôm chặt cháu.'
'Ô! nhưng, bà ơi, miệng của bà sao mà lớn khủng khiếp thế kia!'
'Miệng bà to để ăn thịt cháu!'
Con sói vừa nói dứt câu, với một cú nhảy nó ra khỏi giường và nuốt chửng Cô Bé Choàng Khăn Đỏ.
Khi con sói đã nguôi sự thèm ăn, nó nằm xuống giường, ngủ thiếp đi và bắt đầu ngáy rất to.
Người thợ săn vừa đi ngang ngôi nhà tự hỏi: 'Làm sao mà bà cụ ngáy nhỉ! Ta phải vào xem liệu bà ấy cần gì nào.' Vì vậy ông bước vào nhà, khi đến giường, ông thấy một con sói đang nằm trên đó.
'Ta đã tìm thấy mi ở đây, kẻ tội lỗi kia!' bác thợ săn thốt lên kinh ngạc. "Ta đã tìm kiếm mi từ lâu!' Nhưng khi định giương súng bắn con sói, ông chợt nghĩ rằng con sói có thể đã ăn thịt bà lão, bà có thể vẫn cứu được. Vì thế ông không bắn mà lấy cái kéo cắt mở dạ dày con sói đang ngủ say. Cô bé quàng khăn đỏ và bà của cô đã được cứu sống từ bụng con sói.
Đằng trước nhà là một cái máng đá to vì thế bà nói với cháu: 'Lấy cái xô, Cô Bé Choàng Khăn Đỏ; hôm qua bà đã làm một ít xúc xích, lấy nước để chúng ta đun sôi chúng trong máng.'
Cô Bé Choàng Khăn Đỏ đổ nước cho đến khi máng đầy tràn. Sau đó mùi xúc xích bay đến chỗ con sói, nó đánh hơi và nhìn trộm xuống, kéo dài cái cổ đến nỗi nó không thể giữ sự thăng bằng và trượt xuống. Con sói trượt thẳng từ mái nhà xuống cái máng lớn ngập nước mà Khăn đỏ đã đổ đầy từ trước đó và bị chết đuối ngay lập tức. Cô Bé Choàng Khăn Đỏ vui vẻ trở về nhà, không còn con sói nào có thể làm hại cô nữa.
Brother Grimm
She was surprised to find the cottage-door standing open, and when she went into the room, she had such a strange feeling that she said to herself: 'Oh dear! how uneasy I feel today, and at other times I like being with grandmother so much.' She called out: 'Good morning,' but received no answer; so she went to the bed and drew back the curtains. There lay her grandmother with her cap pulled far over her face, and looking very strange.
'Oh! grandmother,' she said, 'what big ears you have!'
'All the better to hear you with, my child,' was the reply.
'But, grandmother, what big eyes you have!' she said.
'All the better to see you with, my dear.'
'But, grandmother, what large hands you have!'
'All the better to hug you with.'
'Oh! but, grandmother, what a terrible big mouth you have!'
'All the better to eat you with!'
And scarcely had the wolf said this, than with one bound he was out of bed and swallowed up Red Riding Hood.
When the wolf had appeased his appetite, he lay down again in the bed, fell asleep and began to snore very loud.
The huntsman was just passing the house, and thought to himself: 'How the old woman is snoring! I must just see if she wants anything.' So he went into the room, and when he came to the bed, he saw that the wolf was lying in it.
'Do I find you here, you old sinner!' said he. 'I have long sought you!' But just as he was going to fire at him, it occurred to him that the wolf might have devoured the grandmother, and that she might still be saved, so he did not fire, but took a pair of scissors, and began to cut open the stomach of the sleeping wolf. The little red riding hood and her grandmother were saved.
In front of the house was a great stone trough, so she said to the child: 'Take the pail, Red Riding Hood; I made some sausages yesterday, so carry the water in which I boiled them to the trough.'
Red Riding Hood carried until the great trough was quite full. Then the smell of the sausages reached the wolf, and he sniffed and peeped down, and at last stretched out his neck so far that he could no longer keep his footing and began to slip, and slipped down from the roof straight into the great trough, and was drowned. But Red Riding Hood went joyously home, and no one ever did anything to harm her again.
By Brothers Grimm
Cô bé choàng khăn đỏ (Phần 2)
Cô ngạc nhiên khi thấy cửa nhà mở, khi bước vào nhà, cô có một cảm giác gì đó vô cùng kỳ lạ, cô tự nhủ: 'Ôi trời! hôm nay mình cảm thấy khó chịu làm sao, để lúc khác mình ở với bà lâu hơn.' Cô nói to: 'Chào buổi sáng,' nhưng không có tiếng trả lời; vì vậy cô bước đến giường bà, kéo rèm cửa lên. Bà ngoại cô nằm trên giường với chiếc mũ to sụp, che kín gần hết gương mặt bà, trông quả thực là vô cùng lạ lùng.
'Ôi! bà,' cô bé quàng khăn đỏ nói, 'sao tai bà dài thế!'
'Tai bà dài để nghe rõ lời cháu, cháu của bà,' câu trả lời của con sói.
'Nhưng, bà ơi, mắt bà sao to thế!' cô bé quàng khăn đỏ hỏi tiếp.
'Mắt bà to để bà nhìn cháu được rõ hơn!"
'Nhưng, bà ơi, sao tay bà lớn thế!'
'Tay bà to để bà ôm chặt cháu.'
'Ô! nhưng, bà ơi, miệng của bà sao mà lớn khủng khiếp thế kia!'
'Miệng bà to để ăn thịt cháu!'
Con sói vừa nói dứt câu, với một cú nhảy nó ra khỏi giường và nuốt chửng Cô Bé Choàng Khăn Đỏ.
Khi con sói đã nguôi sự thèm ăn, nó nằm xuống giường, ngủ thiếp đi và bắt đầu ngáy rất to.
Người thợ săn vừa đi ngang ngôi nhà tự hỏi: 'Làm sao mà bà cụ ngáy nhỉ! Ta phải vào xem liệu bà ấy cần gì nào.' Vì vậy ông bước vào nhà, khi đến giường, ông thấy một con sói đang nằm trên đó.
'Ta đã tìm thấy mi ở đây, kẻ tội lỗi kia!' bác thợ săn thốt lên kinh ngạc. "Ta đã tìm kiếm mi từ lâu!' Nhưng khi định giương súng bắn con sói, ông chợt nghĩ rằng con sói có thể đã ăn thịt bà lão, bà có thể vẫn cứu được. Vì thế ông không bắn mà lấy cái kéo cắt mở dạ dày con sói đang ngủ say. Cô bé quàng khăn đỏ và bà của cô đã được cứu sống từ bụng con sói.
Đằng trước nhà là một cái máng đá to vì thế bà nói với cháu: 'Lấy cái xô, Cô Bé Choàng Khăn Đỏ; hôm qua bà đã làm một ít xúc xích, lấy nước để chúng ta đun sôi chúng trong máng.'
Cô Bé Choàng Khăn Đỏ đổ nước cho đến khi máng đầy tràn. Sau đó mùi xúc xích bay đến chỗ con sói, nó đánh hơi và nhìn trộm xuống, kéo dài cái cổ đến nỗi nó không thể giữ sự thăng bằng và trượt xuống. Con sói trượt thẳng từ mái nhà xuống cái máng lớn ngập nước mà Khăn đỏ đã đổ đầy từ trước đó và bị chết đuối ngay lập tức. Cô Bé Choàng Khăn Đỏ vui vẻ trở về nhà, không còn con sói nào có thể làm hại cô nữa.
Brother Grimm
0 nhận xét:
Đăng nhận xét